Theo nhiều cách, Java đại diện cho ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng đầy đủ nhất, và giới thiệu các lợi ích to lớn của mô hình này. Phần lớn kết hợp các cú pháp và thành phần của C và C++, Java đã mở rộng các khả năng của nó để hỗ trợ cách tiếp cận hướng đối tượng.
Theo nhiều cách, Java đại diện cho ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng đầy đủ nhất, và giới thiệu các lợi ích to lớn của mô hình này. Phần lớn kết hợp các cú pháp và thành phần của C và C++, Java đã mở rộng các khả năng của nó để hỗ trợ cách tiếp cận hướng đối tượng.
Trong lập trình hướng đối tượng, bạn sử dụng các lớp (class) và các đối tượng (object) để định nghĩa và thao tác với dữ liệu. Ví dụ, bạn có thể định nghĩa một lớp xe cộ (vehicle) với danh sách các đặc điểm có thể bao gồm số lượng các bánh xe, loại địa hình, tốc độ, loại nhiên liệu và số lượng khách có thể chở. Sau đó bạn có thể tạo ra các thể hiện của lớp này, chẳng hạn như một đối tượng xe đạp, một đối tượng tàu cao tốc và một đối tượng xe buýt.
Như đã đề cập, lập trình hướng đối tượng có nhiều lợi thế, quan trọng nhất trong số đó là tính mô-đun, có thể dùng lại và khả năng mở rộng. Trước khi sử dụng rộng rãi Java và các ngôn ngữ hướng đối tượng khác, các lập trình viên thường phải bỏ đi phần code đã làm việc trước đây mỗi khi có một yêu cầu lập trình mới cần phải được đưa vào chương trình. Với Java, những phần code cũ có thể được tái sử dụng và mở rộng, kết quả là ít lãng phí và có nhiều thư viện mạnh mẽ hơn.